Nguyên Đỗ

Thương Tiếc




 Nơi đây tử sĩ đã nằm
Tượng đồng Thương Tiếc trầm ngâm tháng ngày
Người qua kẻ lại buồn lây
Nhớ hồn chiến sĩ dạn dày gió sương
Bỗng cơn gió bụi vô thường
Bão giông cuốn hút, buồn vương kéo về
Tượng đồng giật ngã đưa đi
Hồn thiêng sông núi não nề lệ rơi
Sống hùng, chết cũng rạng ngời
Kể chi thắng bại trên đời: mãi thiêng
Tượng đồng, hồn nước, niềm riêng
Đã vì tổ quốc, nối giềng mối xưa
Lý, Trần, Lê, Nguyễn... nắng mưa
Hồn thiêng non nước bốn mùa hiển linh
Giữ hồn đất Mẹ uy linh
Ba miền đoàn kết tử sinh kiếp người
Lạc Hồng sáng rạng trên đời
Bao năm văn hiến rạng ngời sử xanh
Núi non sông nước biển lành
Giữ gìn cho vẹn giới ranh của mình
Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn 26.3.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Thương Tiếc"